Trong kinh Phật và chư tổ đều dạy, pháp môn Niệm-Phật
chú trọng vào ba điểm: Lòng Tin- Sức Nguyện Vãng Sanh- Và Niệm Câu A-Di-Đà
Phật, chứ không chú trọng vào sự chứng đắc để thành tựu. Đây là một điều hết
sức đặc biệt. Người niệm Phật trong thời đại này phải để tâm chú ý. Vì sao vậy?
Vì người chứng đắc thì ít ra cũng đã đoạn sạch nghiệp hoặc. Người nào làm được
những chuyện này thì căn bản có thể tạm gọi họ là người có chứng đắc. Nhưng thời
mạt pháp này, ai có thể làm được đây?...
Tại nơi này chúng ta cùng đồng ý thầm với nhau,
chấp nhận rằng mỗi người chúng ta đều:
- Mang một khối nghiệp quá ư lớn!...
- Đèo theo một khối phiền não vô cùng dày!...
- Phước báu thì quá mỏng!...
- Trí huệ thì thực sự quá cạn!..
Những hạng người như chúng ta muốn khai mở được
Tự-Tánh phải áp dụng phương thức cụ thể, hợp căn, phải biết nghe lời chư tổ dặn
dò cho hàng phàm phu chúng ta phải tu như thế nào, để cũng là phiền não bao
nhiêu đó, cũng là nghiệp chướng tràn trề bao nhiêu đó, cũng là trí huệ cạn cợt
chưa khai mở đó mà ta được vãng sanh về Tây-Phương Cực-Lạc trong một báo thân
này.
Xin thưa với chư vị ngoài pháp môn niệm Phật
không có một pháp môn nào khác có thể giúp chúng ta thực hiện được con đường
này. Nhưng dù cho đã tu theo pháp niệm Phật cũng phải tu cho đúng, đừng quá mơ
mộng. Con đường này chính là: Chí Thành-Chí Kính. Thành tâm lấy lòng Tin Tưởng mà đi.
Như hôm qua chúng ta nói, có người nghiên cứu
suốt cả cuộc đời cũng không tìm ra được một mối đạo nào để nương dựa, không được
một sự giác ngộ nào đáng giá, và trí huệ cũng không khai mở chút nào cả... thì
hãy mau mau lấy lòng chí thành chí kính mà chân thật tin vào lời Phật, lời tổ dạy
đi.
Người hạ căn càng nghiên cứu thì càng mờ mịt,
càng rối loạn. Càng muốn đoạn phiền não, phiền não càng nhiều hơn, sau cùng phiền
não trùng trùng. Càng muốn đoạn nghiệp hoặc, nghiệp hoặc càng nhiều, ngay trong
lúc đoạn đó lại tạo thêm nghiệp mới. Cái nghiệp mới gì đây?
- Nghiệp lo âu
- Nghiệp sầu muộn
- Nghiệp bực tức
Muốn đoạn nghiệp mà đoạn không được thành ra lo
âu, sầu muộn, bực tức. Một lần tức giận lên là một lần tạo nghiệp, một lần lo
âu sầu muộn là một lần bồi cao thêm cái núi nghiệp của mình… Thì bây giờ đây
xin chư vị hãy nhận mình có tất cả những cái đó đi. Biết mình nghiệp nặng thì thành tâm sám hối, niệm Phật và tha thiết cầu
xin vãng sanh Tây-Phương. Xin thưa với chư vị, chúng ta sẽ là người phàm
phu tội chướng sâu nặng mà được vãng sanh trước đấy.
Con đường này dễ đi, chúng ta nên đi. Hãy cẩn
thận bám sát mà đi, đừng lạc ra khỏi con đường này mà mấy chục năm tu hành sau
cùng cũng đành nằm cứng đơ theo nghiệp thọ nạn, oan uổng cả một đời tu hành.
Một người muốn vãng sanh thì trước sau gì cũng phải
làm cho được ba điểm Tín-Nguyện-Hạnh này. Giả như cả cuộc đời họ chưa biết tu,
nhưng trước những giờ phút lâm chung, phải làm sao cho họ thực hiện được ba điểm
Tín-Nguyện-Hạnh này thì họ cũng có cơ hội vãng sanh. Chính vì thế, sự yểm trợ từ
gia đình, từ hoàn cảnh chung quanh rất quan trọng. Và muốn thực hiện được ba điểm
Tín-Nguyện-Hạnh này thì chính người bệnh cần phải tỉnh táo, họ không thể bị mê
man bất tỉnh trước giờ phút lâm chung…
Bây giờ xin nêu câu hỏi: “Làm sao chúng ta có được những may mắn này đây?”. Xin thưa với chư
vị, niệm câu A-Di-Đà Phật thành tâm… Thành tâm niệm câu A-Di-Đà Phật có thể xóa
tan 80 ức kiếp nghiệp chướng sanh tử trọng tội.
Vậy thì, chư vị tới đây niệm Phật xin đừng niệm thử,
xin đừng niệm cho vui… mà hãy chí thành chí kính niệm. Thay vì dùng tâm “Niệm Phật để thử coi!...”, thì giờ đây
hãy dùng tâm chí thành chí kính mà niệm đi. Phật dạy chúng ta phải chí thành,
thì chúng ta phải chí thành. Cái tâm chí thành này sẽ xóa tan không biết bao
nhiêu nghiệp chướng của chư vị. Nghiệp chướng nhẹ thì tự nhiên được tỉnh táo.
Rõ ràng đơn giản, quá đơn giản!... Một pháp môn quá đơn giản mà ai thực hành
cũng có phước phần vãng sanh về Tây-Phương Cực-Lạc, không kể là nghiệp nặng hay
nhẹ, không kể là tu nhiều hay ít, chỉ làm sao trước giờ phút lâm chung phải thực
hiện cho được ba điểm Tín-Nguyện-Hạnh thì vãng sanh.
Mong mọi người mau mau hồi tâm tỉnh ý, nhiếp lại trong
câu A-Di-Đà Phật, chí thành chí kính, tha thiết nguyện vãng sanh, giữ vững niềm
tin mà đi. Chỉ cần ba điểm này thôi ai ai cũng có thể ra đi để lại thoại tướng
thật đẹp!… Đẹp không tưởng tượng được!... Xin thưa thực, bây giờ chư vị nào
thoa son đánh phấn kỹ đến đâu, nhưng khi chết rồi, nếu không được vãng sanh,
thì cũng ít có ai thích thú đến nhìn cái mặt tái xanh, kinh hãi, khổ sở của
mình đâu. Nhưng bây giờ không cần thoa son đánh phấn đâu nhé, chỉ cần được vãng
sanh thôi, xin thưa thực với chư vị, cái môi đỏ lên, cái má ửng hồng, khuôn mặt
đượm nét hiền hòa, dễ thương, trông nó đẹp… đẹp… đẹp… vô cùng đấy. Thực sự như
vậy đó chư vị, lạ lùng lắm!...
Nói cho gọn lại, ta cần những gì đây? Một câu A-Di-Đà
Phật, phát nguyện vãng sanh là con đường đưa ta về Tây-Phương thành đạo Vô-Thượng.
Copyright 2017 © Designed by Gowebbi. All rights reserved.
leave a comment